GẮN KẾT YÊU THƯƠNG, ANH EM MỘT NHÀ – Nguyễn Thu Hồng Đức

Nguyễn Thu Hồng Đức
Thành viên Ban quản trại Tiểu trại Mây Trắng
GẮN KẾT YÊU THƯƠNG, ANH EM MỘT NHÀ
Vào hè, Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu chào đón rất nhiều thành viên mới. Sau một năm học đầy cố gắng, các bạn tìm kiếm cho mình một nơi sinh hoạt đông vui cho mùa hè của mình tràn đầy ý nghĩa. Theo truyền thống thì mỗi năm, Tổng đoàn sẽ tổ chức một kỳ trại hè cho các thành viên chu du khắp mọi miền, trải nghiệm nhiều điều mới mẻ. Các em nườm nượp thi nhau đăng ký, sợ không nhanh tay thì sẽ hết suất mất tiêu.
– Chị Đức có đi trại hè không ạ? Năm nay em cũng đi nữa nha, em ở tiểu trại Mây Trắng.
– Vui quá, chị cũng vậy nè, vậy là hai đứa mình cùng tiểu trại rồi đó.
– Anh em ơi, cả nhà mình ơi! Trại hè năm nay đi đâu? Vĩnh Hy, Ninh Thuận ra khơi đón gió nhé. Trại hè của chúng ta có gì? Nắng hồng, cát vàng, mây trắng, biển xanh.
Trại hè lần thứ 16 của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu là bắt đầu như vậy đó, trong niềm háo hức của các thành viên, cùng những tiếng hô băng reo cực kỳ đã tai của từng tiểu trại.
“Thế đi trại có gì mà mê dữ vậy ta”?
Sau một năm học vất vả, miệt mài ôn thi, trại hè như một phần thưởng vậy, làm cho em lãng quên đi mọi áp lực, rời xa Sài Gòn nhộn nhịp để đến với Vĩnh Hy yên bình. Đi trại năm nay thật là vui, rất thoải mái, hội tụ tại đây đủ sắc màu. Sáng, các trại sinh được thức dậy trong bầu không khí trong xanh, khởi động thân thể bằng những bài nhảy sôi động như twist và shuffle dance. Sau khi vận động thân thể thì được nạp thêm năng lượng bằng một buổi buffet mini với những món bún, món mì hoặc sandwich, ốp-la thưởng thức cùng với một ly cafe sữa. Từ món Á đến món Âu, ai muốn ăn gì đều có.
Khi mặt trời đã lên thì các bạn sẽ được chở bằng xe điện, đến một chiếc tàu để tắm biển ở một hòn đảo. Đoạn đường xem như khá xa xôi nhưng được ngồi lên xe điện hoặc tàu đáy kính cũng là một trải nghiệm mà các bạn luôn sẵn đón, chỉ tiếc không thể đi thêm mấy lần. Ngoài việc đi chơi thì các bạn còn được thể hiện tài năng của mình trong đêm hội văn hóa. Trại sinh hăng hái thi đua, dù thắng – dù thua trại ta cũng đều vui vẻ, vẫn cười nhe răng. Đây cũng là tinh thần của toàn trại trước màn biểu diễn văn nghệ, những kỷ lục “Guinness”, trước sự hồi hộp và mong chờ của các bạn thi nâng bậc xem mình có trở thành thủ khoa năm nay không. Bản thân là thủ lĩnh, khi thấy các bạn trong nhóm của mình lên nhận giấy chứng nhận nâng bậc của các bạn thì em xúc động biết bao, giống như thấy được một chú vịt con đã biết bơi vậy, thật tự hào biết mấy!
Trại hè cũng là một khoảng thời gian để cho chúng em gắn kết, ngồi lại tâm sự với nhau nữa. Vào lúc màn đêm buông xuống, những ngôi sao xinh đẹp bắt đầu lấp lánh trên bầu trời đêm của Vĩnh Hy, các bạn đều tò mò thi nhau đoán xem đó là sao nào.
– Sao Thủy của mình ở đâu vậy ta?
– A! Hình như đó là chòm sao Thiên Hậu có phải không?
Hơn thế nữa, có một ly mì nóng, một ly sinh tố trái cây cùng những làn gió biển, vừa được ngắm sao vừa xì xào nói chuyện, cuộc sống thật đơn giản mà hạnh phúc. Mỗi ngôi sao cùng nhau nhấp nháy, thắp sáng cả bầu trời bền vững và lâu dài, cũng như Tổng đoàn của chúng em. Mỗi người đều là một viên gạch, cùng nhau cống hiến, cùng nhau gầy dựng, tốt đẹp biết bao.
Đi trại hè, ngoài việc chơi cũng là học nữa. “Lớn rồi còn khóc nhè” là bài trại của năm nay. Lúc đầu thì em chỉ thấy động tác dễ thương mà thôi. Sau một lần biểu diễn, lại có một bé thành viên chạy lại nói e thẹn: “Ơ! Em nghe bài này mà em suýt khóc luôn”. Lời bài hát sâu sắc đến vậy sao ta? Mỗi lần bài được bắt lên đều thấy Thầy hát say mê như thế mà.
“Tôi ôm đàn và hát, đi xa cùng bè bạn,
Ước mơ con là vòng quanh thế gian,
Tôi vô tình là thế, hay quên gọi về Mẹ,
Ước mơ của Mẹ là thấy con về”.
Em cũng vậy, nhiều khi đi chơi mà quên gọi về Mẹ, nhiều khi muốn tự lập, muốn du học, muốn thực hiện ước mơ của mình mà phải xa Mẹ. Những lúc bướng bỉnh, lại thấy lời Mẹ thật khắt khe, không muốn nghe. Một tháng sau em đi du học rồi cũng không có ai nói cho mà nghe nữa. Chỉ một khúc nhạc như thế thôi mà đã thấy mắt cay cay rồi. Lớn rồi cớ sao còn khóc nhè, chỉ có thể gọi về cho mẹ nhiều hơn thôi, cố gắng học tập, chắp cánh ước mơ, làm một đứa con ngoan, một công dân tốt, làm thật nhiều điều có ý nghĩa cho xã hội thôi. Cố lên!
Tổng đoàn cũng thế, cũng đã trở thành gia đình thứ hai của em – gắn kết yêu thương, vấn vương tình bạn, anh em một nhà. Một ngày là Sao Bắc Đẩu, mãi mãi là Sao Bắc Đẩu. Những lời ca này em sẽ khắc ghi trong lòng. Em đi học rồi sẽ về nhanh thôi. Anh, Chị nhớ chờ đứa em này nhé! Em sẽ không làm cho anh chị thất vọng đâu, sẽ cố gắng làm tự hào người Việt Nam mình.
Cảm ơn, thật sự em không biết nói sao là đủ. Thôi thì, em cảm ơn Thầy, Cô, các Cô Chú, Anh Chị và các bạn siêu nhiều! Nhất là Chị Chung và gia đình Mây Trắng nhé. Merci beaucoup et au revoir!
“Hẹn gặp nhé! Hẹn gặp nhé! Đã đến giờ chia tay.
Hẹn gặp nhé! Hẹn gặp nhé! Dù cách xa nhưng ta vẫn nhớ nhau hoài”.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng