Võ Minh Duy
Thành viên Ban quản trại Tiểu trại Biển Xanh
KỲ TRẠI HÈ ĐẶC BIỆT CỦA TÔI
Dưới cái nắng oi bức của một vịnh biển hoang sơ, bốn tiểu trại đã nhanh chóng tập trung thành hàng trước Resort Vĩnh Hy, nơi sinh hoạt chính của Trại hè Huấn luyện và Nâng bậc lần thứ 16. Vậy là thoáng qua thôi, thêm một mùa hè mới đã đến rồi, nhà nhà lại đua nhau đi du lịch. Người thì ở nhà ngủ cả ngày, có người tranh thủ vài tháng về quê thăm ông bà người thân, có người xa xỉ hơn thì đi ra nước ngoài. Người khác thì như vậy, chứ là thành viên của Sao Bắc Đẩu thì lại phải đập ống heo để chuẩn bị tham gia kỳ trại hè cùng các bạn của mình. Tôi cũng không phải là ngoại lệ, thế là sự chờ đợi bấy lâu nay cũng đã đến.
Làm việc trong Ban quản trại, tôi và các anh chị thủ lĩnh khác cũng mang theo mình nhiều áp lực. Từ những việc nhỏ nhất như phát áo trại cho các bạn đến các công tác quản lý, chuẩn bị đạo cụ đều cần rất nhiều thời gian và công sức. Lần này rút kinh nghiệm cho kỳ trại năm ngoái, các công tác trước khi lên đất trại được chuẩn bị trước một tháng hơn, từ việc đăng ký, chốt thành viên đều được tiến hành sớm. Nhờ vậy, các bạn thủ lĩnh mới có thời gian để trau chuốt các bộ đồ thời trang, tút lại những chiếc “bùm bum” cho tiết mục cổ động hay làm thêm nhiều đạo cụ cho ca múa nhạc. Ngoài đạo cụ, việc tập văn nghệ cho các bạn trong tiểu trại là điều tất yếu. Bài cổ động tràn đầy năng lượng nên các bạn nhỏ hầu như đều tham gia, phụ huynh thì hỗ trợ tiểu trại trong bài ca múa nhạc với âm điệu du dương, nhẹ nhàng cùng với những chiếc nón lá. Tôi cũng tham gia trong các công tác trong trại cùng các anh chị khác, được ngồi cùng nhau bàn việc hay cắt dán những bộ đồ thời trang… Có nhiều thước phim được ghi lại với bao nhiêu kỷ niệm đẹp.
Sáng sớm thứ Hai, các bạn thủ lĩnh đã có mặt trên Trường Đoàn Lý Tự Trọng để phụ dựng cờ, dựng đèn, vận chuyển các vật dụng từ xe vào khu tập trung. Trước khi mỗi kỳ trại diễn ra luôn đòi hỏi sự chuẩn bị kỹ càng từ những việc nhỏ, vậy nên đội hậu cần gồm những bạn thủ lĩnh trẻ phải luôn linh hoạt trước nhiều vấn đề khác nhau. Nghỉ ngơi được một chút thì chúng tôi phải thay đồ và chuẩn bị đón các bạn nhỏ. Khoác lên mình bộ đồng phục tươm tất cùng bộ quai hàm mới, tôi nở một nụ cười để quên đi cái oi bức của buổi chiều rồi ra chào đón các em. Các bạn nhỏ cũng háo hức, hài hước nhất là khi thấy các anh chị chòm thì mang vài ba cái ba lô nhỏ, trong khi những bạn tiểu sao với chiếc vali còn cao hơn cả mình, được dán lên trên là tên và số điện thoại phụ huynh ghi gọn gàng lên tờ giấy note. Đón các bạn xong cũng là lúc cùng tiến hành làm lễ khai mạc trại. Sài Gòn hôm nay mưa buồn, buồn thật buồn đến nỗi lễ của chúng tôi bị dời ra dời vào kha khá lần, các bạn hậu cần cũng phải để ý đến những cái đèn, cái loa khỏi vào nước. Cũng phải cảm ơn các bạn nhỏ dù thời tiết không thuận cũng không nhăn nhó mà hợp tác cùng các anh chị thủ lĩnh. Lễ khai mạc này đánh dấu lần thứ hai tôi được cầm đuốc. Khi trên tay là một ngọn lửa đang cháy rực, tôi im lặng cảm nhận những giây phút này, là động lực thúc đẩy tôi phải có trách nhiệm hơn nữa khi là một thủ lĩnh. Buổi lễ kết thúc cũng là lúc các bạn nhỏ tập kết đồ lên xe và tiến hành kỳ trại, nhanh chóng cả xe chìm vào giấc ngủ sâu.
Sau một chuyến đi qua đêm, sáng sớm các bạn cũng gặp nhau ở trong lòng chợ Phan Rang. Ghé qua chợ chắc hẳn phải có những tô phở, tô bún thịt nướng cỡ đại hay những cái bánh căn nóng hổi vừa thổi vừa ăn. Nghe thôi là đã thấy thèm rồi, các bạn nhỏ rủ rỉ với nhau rồi ăn một cái cho có sức. Ăn xong thì các bạn được tham quan một di tích lịch sử lâu đời là Tháp Po Klong Garai hay còn gọi là Tháp Chàm. Với một màu đỏ của gạch, tháp đã tồn tại qua cả thế kỷ nhưng vẫn đứng vững khi chỉ được kết dính bởi dầu rái, cũng có người nói nó chỉ dùng trọng lực của Trái Đất. Đến thăm khu di tích này, các bạn nhỏ cũng trầm trồ trước vẻ đẹp kỳ lạ mà hoang sơ của nơi đây. Tổng đoàn có ghé thăm một làng gốm nhỏ với những nghệ nhân là tác giả của những bức tượng lớn, những chiếc bình được nặng từ đất sét. Để kết thúc một buổi sáng thú vị, chúng tôi di chuyển lên đất trại và nghỉ trưa ở đây. Chiều mát, các tiểu trại rủ nhau đi dợt lại những tiết mục thời trang, văn nghệ của mình, đâu đó vẫn có các phụ huynh lớn tuổi tập lại bài nhảy cha cha cha với những bạn thành viên nhí. Khi trời tối, những bạn chòm rủ nhau đi uống sinh tố, ăn cá viên hay đạp xe vòng vòng, làm cho không khí của vịnh Vĩnh Hy trước giờ im lặng bỗng nhộn nhịp lạ thường.
Chuyến đi đến vịnh Vĩnh Hy lần này khác với các kỳ trại trước khi các hoạt động chỉ có thể diễn ra ở trên vịnh, ít di chuyển ra ngoài nhiều, nhờ vậy các anh chị thủ lĩnh cũng như trại sinh có nhiều thời gian để nghỉ ngơi hơn. Nhắc đến vịnh thì chúng ta không thể không nhắc đến biển. Bãi biển xanh mát với bờ cát vàng phù hợp để tổ chức các trò chơi teamwork – team building thú vị. Sau những giờ chơi mệt mỏi, các bạn nhỏ được hòa mình vào dòng nước mát, chơi đùa trên những con sóng nhấp nhô thật sảng khoái làm sao. Về đến đất liền, các tiểu trại cũng được tham gia trò chơi trạm, với nhiều thử thách về vận động và cả tư duy logic được đưa ra, rèn luyện cho các bạn sự linh hoạt, nhạy bén trong giải quyết vấn đề.
Đặc biệt nhất trong các kỳ trại của Tổng đoàn chắc hẳn là Lửa trại, Đêm hội Văn hóa và Đêm Đăng Quang. Lửa trại diễn ra ở trên mặt cát, nơi có những cơn gió chiều nhè nhẹ. Sau khi công bố những “kỷ lục Guinness” hóm hỉnh, toàn trại cùng nhau đứng lên hát nhiều bài hát tập thể cùng nhau, nắm tay đi xung quanh ngọn lửa lớn đang cháy rực, tiếng gọi nhau, tiếng cười xé tan bầu không khí yên ắng của buổi chiều. Đêm hội Văn hóa hay để lại cho mọi người nhiều kỷ niệm nhất khi được trình diễn những bài văn nghệ đã cất công luyện tập bao lâu, những bộ đồ thời trang được kỳ công chuẩn bị, những giờ phút tút lại các vũ điệu cha cha cha, shuffle dance. Tiếng nhạc to đến đâu cũng không thể át lại được tiếng cổ vũ nhiệt tình của các bạn bên dưới, sự nhộn nhịp của Sao Bắc Đẩu chúng ta làm náo nhiệt một góc công viên, thu hút ánh nhìn của những người ghé qua. Đêm Đăng Quang được diễn ra tại một hội trường trang trọng nhằm vinh danh và trao tặng những bằng khen, phần quà cho các bạn đã vượt qua được kỳ thi nâng bậc, cũng là dịp để tuyên dương các thủ khoa, những bạn có thành tích vượt bậc hơn đối với các bạn còn lại. Nhìn các bạn đứng trên sân khấu, cười tươi chờ được trao chiếc giấy chứng nhận, em cũng hiểu được nỗi lòng khi cũng đã trải qua những giây phút vinh quang ấy. Lễ bế mạc diễn ra nhanh gọn, nhiều bạn cũng đã khóc khi không ngờ kỳ trại trôi qua nhanh như thế. Nỗi buồn có nhiều như thế nào cũng không thể làm chiếc bụng thôi đói, buổi tối cuối trên đất trại với đầy đủ hải sản, những miếng ăn gắp cho nhau hay chiếc ly đưa lên cụng, mộc mạc nhưng chứa đầy tình thương.
Bốn ngày trại trôi qua cho tôi bao nhiêu kỷ niệm và bài học quý giá. Đây cũng là kỳ trại đặc biệt hơn khi chuyến đi này cũng là chuyến đi cuối tôi đồng hành cùng Tổng đoàn trước khi đi học xa nơi cách Việt Nam nửa vòng Trái Đất. Em đã thấy được bản thân mình trưởng thành hơn sau những chuyết đi cùng các anh chị em nơi đây. Em mong cho Sao Bắc Đẩu ngày càng tiến xa hơn và phát triển mạnh mẽ hơn, đại gia đình của chúng ta sẽ ấm áp với thêm nhiều thành viên tài năng hơn.