NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG –  Anh Nguyễn Văn Hải

NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG
Anh: Nguyễn Văn Hải
– – – – – – – – – –
NGƯỜI “ĐẦU TÀU” TUYỆT VỜI NHẤT!
Tác giả: Phạm Bùi Trúc Mai
“Mục tiêu của giáo dục không phải là dạy cách kiếm sống hay cung cấp công cụ để đạt được sự giàu có, mà đó phải là con đường dẫn lối tâm hồn con người vươn đến cái Chân và thực hành cái Thiện” – Vijaya Lakshmi Pandit
Đúng thật vậy, và tôi đã tìm được một người như thế, người dẫn lối tâm hồn, dẫn dắt tôi đến với những hoạt động cộng đồng đầy ý nghĩa. Trong gần 2 năm sinh hoạt tại Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu, chính nơi đây đã dạy cho tôi rất nhiều, từ cách nhìn nhận, cách sống thì phải biết yêu thương, cho đi những điều tốt đẹp thì mình sẽ còn nhận lại những điều tốt đẹp hơn thế!
Làm sao có thể quên được những ngày đầu tiên tôi làm quen với tập thể, dám bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân mà trở nên dạn dĩ hơn. Làm sao quên được người đầu tiên hướng dẫn cũng như hỗ trợ tôi rất nhiều, để ngày hôm nay tôi đã trở thành thành viên Ban Huấn luyện – một thủ lĩnh chính thức của Tổng đoàn. Và người trợ giúp tôi lúc đó, không ai khác chính là anh Nguyễn Văn Hải – Chủ nhiệm Sao Bắc Đẩu Bắc Tao Đàn.
Mỗi người ai cũng đều có cho mình một gia đình, một công việc riêng. Và anh cũng thế, có hai thiên thần nhỏ, có công việc bận rộn suốt tuần, nhưng đến Chủ nhật mỗi tuần, anh Hải vẫn luôn gác lại mọi thứ mà xách balo lên, ra sân sinh hoạt. Đối với tôi, điều đó thật đáng quý và đáng trân trọng.
Không cần phải là bục giảng cao sang. Không cần phải là bảng đen, phấn trắng. Anh Hải cũng giống như là một người thầy, một người anh lớn. Anh luôn là người hướng dẫn cho tôi làm thế nào để trở thành một thủ lĩnh tốt, dạy cho tôi biết cách đứng đầu và quản lý một nhóm Sao – Chòm sao ra sao. Bên cạnh đó còn là những tình huống, câu chuyện thực tế mà anh dạy cho tôi biết phải xử lý nó như thế nào. Không chỉ thế, đối với tôi, anh còn là “một người bạn”. Một trong những kỷ niệm khiến tôi nhớ mãi là những buổi tối tập huấn ở Trường Đoàn Lý Tự Trọng, tôi, anh Hải và tất cả các bạn thủ lĩnh thân thiết của Bắc Tao Đàn ngồi lại bên nhau, kể về những câu chuyện rất “đời”. Và những câu chuyện ấy hình như kéo chúng tôi sát lại gần nhau, khắng khít, thân thuộc nhau hơn nữa.
Tôi muốn mượn lời bài hát “Chung sống” – một sáng tác của nhạc sĩ Ý Vũ để nhắc về tập thể chúng tôi:
“Muốn bếp hồng thì góp củi góp than
Muốn rộn rã thì góp tiếng ca tiếng đàn
Mình cùng nhau ở chung mái nhà
Nhà mình vui từ những niềm vui góp về…”
Sao Bắc Đẩu Bắc Tao Đàn rất vui khi cùng nhau tạo nên những giá trị giáo dục bền vững, có anh em, có bạn bè, có nghĩa tình sẻ chia và đong đầy yêu thương. Mỗi người chúng tôi góp nhặt những điều hạnh phúc thật giản đơn, lấy đó làm niềm vui cho chính mình. Anh cũng vậy, anh vui khi thấy chúng tôi từng ngày trưởng thành, dạn dĩ và tự tin hơn, anh vui vì chúng tôi đã từng bước tiến bộ sau mỗi buổi sinh hoạt.
Và nhân dịp 20/11 này, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến không chỉ riêng anh Hải, mà còn muốn gửi lời cảm ơn đến tất cả các anh chị thủ lĩnh, những anh chị Thành viên danh dự, Ban Chủ nhiệm, Ban Huấn luyện. Cảm ơn tất cả các anh chị đã chỉ dạy ngay từ những ngày đầu tiên em tham gia vào Tổng đoàn. Chúc cho các anh chị luôn rực rỡ như hoa hướng dương dưới nắng, dùng bản thân mình để khoe sắc cho cuộc đời thắm tươi, luôn có thật nhiều sức khỏe để tiếp tục là những “nhà giáo dục viên cộng đồng” tuyệt vời nhất!
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng