NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG – Chị Trần Ngọc Nhã Chi

NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG
Chị: Trần Ngọc Nhã Chi
– – – – – – – – – – –
MỘT CON NGƯỜI, MỘT HẠT GIỐNG!
Tác giả: Lê Liễu Khôi
Cuộc sống của chúng ta là một khu vườn đầy màu sắc. Mỗi cá thể tượng trưng cho một hạt giống khác nhau. Hạt giống cũng giống con người. Các bạn ấy cần người làm vườn đến để chăm sóc và dần dần nảy mầm thành một cây xanh cao lớn. Tôi và các bạn cũng từng là những đứa trẻ nhỏ bé vô cùng ngây thơ, vô lo vô nghĩ.
Đã có lúc tôi nghĩ tôi là một hạt giống đơn sơ, không có điểm gì đặc biệt và gây ấn tượng cho những người xung quanh, cho tới khi tôi gặp và tiếp xúc với chị – người đã giúp tôi có sự thay đổi sâu sắc. Hạt giống đơn sơ ấy đã được chăm sóc và tưới nước vô cùng kĩ lưỡng . Dù chị không phải là người đi cùng tôi ngay từ những ngày đầu tham gia Tổng Đoàn, nhưng đối với tôi những hình ảnh, giây phút chị dạy dỗ và cho tôi những lời khuyên luôn hiện lên trong tâm trí của mình.
Tôi vô cùng vinh dự khi được viết bài viết này cho chị ấy. Tôi mong rằng bài viết này sẽ làm cho chị tự hào về “người em bé nhỏ” của chị. Người mà tôi đang nói đến đó chính là chị Trần Ngọc Nhã Chi, một thủ lĩnh trẻ được rất nhiều các bạn, các em, đồng đội quý mến và ngưỡng mộ. Có thể nói, nhìn bề ngoài thì chị là một người chị khá dịu dàng và nhẹ nhàng, tuy nhiên năng lượng của chị thì không nhẹ một chút nào, và cả những kiến thức và những bài học mà chị mang đến cho các em trong mỗi hoạt rất bổ ích và sáng tạo.
Tôi được đồng hành cùng với chị Nhã Chi là vào kì trại hè thứ 11. Hai chị em tôi chung tiểu trại Biển Xanh. Khi ấy chị là thành viên trong ban quản trại còn tôi chỉ là một cô bé ngơ ngác tham gia trại lần đầu tiên. Chị Chi còn có một người em sinh đôi, cả hai chị đều tên Chi và có nét mặt vô cùng giống nhau. Vì thế lúc đó tôi thật sự không phân biệt được, nhưng qua một khoảng thời gian tiếp xúc và sinh hoạt cùng nhau, hình ảnh của chị đã in sâu trong tâm trí tôi. Tôi đã dễ dàng phân biệt được chị Nhã Chi là ai.
Đối với tôi chị là một người chị lớn với nhiều kinh nghiệm sống hơn tôi. Chị nhận được rất nhiều sự ngưỡng mộ và tin tưởng của mọi người bởi tính trách nhiệm và nghiêm túc trong công việc. Hai chị em tôi đã có cơ hội được đồng hành trong rất nhiều bài nhảy. Tôi đã cố gắng rất nhiều để ngày một tốt hơn theo những lời góp ý và kỳ vọng của chị, tôi cảm giác rất vui và hạnh phúc khi lúc nào bên cạnh tôi cũng có một người sẵn sàng chia sẻ và đồng hành. Tôi thích nụ cười của chị mỗi khi tôi đạt được những kết quả tốt trong sinh hoạt, tôi muốn rằng “Chị của em” phải cười thật nhiều bởi chị cười rất đẹp và có thể làm cho những người xung quanh cười theo.
Có một khoảng thời gian, tôi và chị ít gặp nhau hơn vì chị phải gián đoạn sinh hoạt để thực hiện những dự định lớn của tuổi trẻ. Và trong khoảng thời gian ấy, đã có rất nhiều điều thay đổi đến với tôi. Tôi được trở thành thủ lĩnh đào tạo, tôi đã tự biên đạo các bài nhảy cho các bạn nhỏ – việc mà chị đã từng dạy cho tôi. Rất nhiều điều mới lạ đến với tôi. Tôi chợt nhận ra rằng làm thủ lĩnh không dễ như tôi nghĩ.
Đôi lúc chúng tôi vẫn nhắn tin hỏi thăm đối phương nhưng thật ra không chỉ riêng tôi mà tất cả mọi người đều nhớ đến chị. Tôi mong chị hoàn thành việc học thật tốt để quay lại ngôi nhà này chung với chúng tôi. Ngày đó cũng đã tới, hôm đó là ngày sinh nhật của Sao Bắc Đẩu. Khi ấy tôi đã là một thủ lĩnh đào tạo và đang quản lý các em nhỏ thì bỗng một em cất tiếng: ” A chị Chi kìa “. Tôi lập tức quay lại, đúng vậy đó chính là người chị mà tôi quý mến. Chị đã trở lại sau khoảng thời gian vắng bóng trên sân. Tôi chạy thật nhanh tới ôm chị và cười vui như một đứa trẻ được quà.
Có sự xuất hiện của chị, hạt giống đơn sơ – là bản thân tôi đã dần tươi tốt và phát triển hơn. Chị giúp đỡ tôi trong mọi việc như: biên đạo bài múa, góp ý nội dung tuần, tâm sự cùng tôi những lúc tôi buồn chán… Chị luôn cho tôi cơ hội để thử sức trong mọi lĩnh vực, chắc chị biết rằng tôi rất nhát nên càng cố gắng cho tôi nhiều nhiệm vụ để tôi rèn luyện bản thân. Cũng nhờ những lời nhắc nhở của chị mà tôi dần tự tin hơn.
Không biết đây có phải là sự trùng hợp giữa hai chị em tôi hay không nhưng chuyên ngành đại học mà chị đang học cũng chính là chuyên ngành tôi định theo đuổi sau này. Có những hôm tôi và chị cùng trò chuyện và tìm hiểu các câu hỏi mà tôi chưa có đáp án trong chuyên ngành đó. Chị cho tôi biết những chuyện tôi cần phải làm và tìm hiểu ngay từ bây giờ. Có chị bên cạnh tôi cảm thấy ấm áp và an toàn hơn bao giờ hết.
Đối với tôi, mỗi hạt giống đều là một màu sắc khác nhau. Mỗi loại cây mỗi sắc hương, chúng đều phải trải qua phong ba bão táp thì mới cứng cáp như bây giờ. Tôi cũng như thế, rất nhiều lần tôi làm chị Chi không vừa ý và khó chịu. Chị đã góp ý và nhận xét về tôi rất nhiều. Sẽ có người không thích và cảm thấy ghét bỏ những lời phán xét đó nhưng riêng tôi thì rất thích người khác phán xét tôi. Thầy Huỳnh Toàn từng nói với chúng tôi rằng: “Con người phải biết đứng lên từ những lời phê bình”, “Là một người thủ lĩnh giỏi phải biết mạnh dạn nhận sai và sửa sai”. Vì thế tôi rất quý và trân trọng những lời nói của chị về tôi mỗi khi tôi làm sai chuyện gì bởi đó là động lực để tôi phát triển từng ngày. Tôi biết rằng chị thương tôi nên mới nhận xét tôi kĩ lưỡng như vậy. Tôi quý chị và tôi quý những lời góp ý của chị về tôi.
Tôi xin chân thành gửi lời cảm ơn đến chị Nhã Chi. Cảm ơn chị đã bên tôi và giúp đỡ tôi mọi lúc, cảm ơn chị đã là người cùng tôi tâm sự, cho tôi những lời khuyên quý báu và cảm ơn chị đã dành sự quan tâm rất lớn cho tôi. Tình thương giữa tôi và chị thật sự rất lớn. Nó không đơn giản là tình đồng đội mà còn là tình chị em gắn bó trong đại gia đình Sao Bắc Đẩu. Tôi mong rằng quãng đường chúng tôi đồng hành cùng Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu sẽ không bao giờ dừng lại.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng