NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG |
Anh: Nguyễn Trung Hiếu
– – – – – – – – – –
ANH – NGƯỜI THỦ LĨNH VỚI NHỮNG ĐÓNG GÓP TO LỚN
Tác giả: Tôn Vĩ Anh
“Chị ơi, hôm nay anh Hiếu có đi sinh hoạt không ạ?”
“Chị ơi, tuần trước em nghỉ anh Hiếu có nhớ em hăm?”
Đó luôn là nội dung cho những câu hỏi mỗi khi các em không thể tìm thấy anh Hiếu trên sân. Đó không chỉ đơn giản là những câu hỏi mà còn là sự chứng minh cho những cống hiến của anh đều đã được đáp trả bằng sự yêu thương vô bờ của các bạn nhỏ.
Tôi viết bài này, hoàn toàn bằng tất thảy những cảm xúc chân thành nhất, bằng những tình cảm mà bấy lâu nay tôi chưa từng thốt thành lời. Gửi tới anh – Nguyễn Trung Hiếu, người thủ lĩnh tuyệt vời nhất của Sao Mai.
Tôi đã rất ngưỡng mộ anh kể từ ngày đầu tiên anh đến với Sao Mai. Anh giúp biểu đạt ý tưởng, suy nghĩ của tôi thành lời nói, điều mà tôi chưa thể làm tốt. Anh giảng dạy những bài học cho các bạn từ những câu chuyện nhỏ, từ vài câu nói đùa bâng quơ luôn khiến các bạn vô cùng thích thú.
Anh luôn là người không ngại cực nhọc. Vì là người thủ lĩnh nam duy nhất trong nhóm nên anh luôn nhận về những việc cần sức lực, có những lúc người anh đầy những giọt mồ hôi nhưng anh chưa từng tỏ ra mệt mỏi và chán nản. Tôi biết dù có thể anh không quá xuất sắc trong việc lên ý tưởng cho nội dung hoạt động nhóm, nhưng có một điều chắc chắn rằng, anh luôn là một người thủ lĩnh – một nhà giáo dục viên cộng đồng không ngại khó khăn, không ngại cống hiến và luôn đặt hết trái tim mình trong mỗi buổi sáng sinh hoạt. Vì thế nên, anh trước giờ vẫn luôn nhận được rất nhiều sự yêu thích.
Không chỉ ở những bạn nhỏ, tôi cũng đã học thêm được rất nhiều kiến thức bổ ích từ anh. Chúng tôi làm việc cùng nhau, bù trừ những điều hay, điều chưa hay cho nhau, để rồi ngày một ăn ý. Giờ đây, tôi nhận thấy được anh đã thay đổi rất nhiều so với những ngày đầu tiên sinh hoạt cùng các bạn nhỏ ở nhóm Sao. Anh nhẹ nhàng hơn, anh học được cách yêu thương và trân trọng những thành phẩm, những tình cảm của các bạn trong một buổi sinh hoạt. Anh trân trọng hơn những cái ôm, những nụ cười ngày nắng ban mai mà các bạn dành cho anh. Vậy đó, không phải người thủ lĩnh nào cũng có thể xuất sắc ngay từ phút ban đầu, riêng với anh, tôi cho rằng anh luôn là một người thủ lĩnh – một nhà giáo dục viên cộng đồng xuất sắc bởi lẽ anh luôn cố gắng, luôn trau dồi bản thân mình để mỗi ngày được tốt hơn, và có thể cống hiến nhiều hơn.
Tôi luôn trân trọng từng khoảnh khắc được làm việc cùng anh, được là một người cộng sự của anh. Dẫu tôi vẫn luôn thường chọc ghẹo anh rằng anh chẳng siêng năng chút nào cả, nhưng chỉ tôi mới hiểu, những câu đùa đó vốn chỉ để không khí được vui vẻ và thoải mái hơn, anh đối với tôi luôn đóng góp theo một cách riêng, theo khả năng riêng của mình đối với công việc ở Sao và đối với Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Anh Nguyễn Trung Hiếu vừa là một người thủ lĩnh giỏi, lại còn vừa là một người anh, một nhà giáo dục viên trong mắt tôi và các bạn.
Đời sống này vốn muôn hình vạn trạng, muôn màu vạn vẻ, không khó để bạn có thể bắt gặp những bạn trẻ sống khác biệt theo hướng tích cực như thế và chính sự khác biệt đó làm nên giá trị bản thân họ. Nhưng để tìm được một người trẻ chọn cho mình cách sống khác biệt bằng việc cống hiến cho đời, cho xã hội thì ắt thật khó thấy. Và may mắn làm sao khi anh Hiếu đã lựa chọn cho mình con đường đặc biệt đấy, để giờ đây tôi có cơ hội được cùng anh làm việc, cùng trải nghiệm những việc làm có thể nói là điều ý nghĩa nhất trong đời kể từ ngày tôi sinh ra.
Anh Hiếu vẫn luôn được các em dành cho một tình cảm đặc biệt. Dù chẳng phải máu mủ ruột thịt, nhưng cách anh giảng dạy các em thật chân thành đã khiến các em dần xem anh như một người thân, một người anh đã giúp mình truyền tải biết bao thông điệp ý nghĩa.
Cuộc đời này cũng tựa như một bức tranh, mỗi người trẻ nắm trong tay chiếc cọ để tùy ý tô vẽ lên những giá trị đẹp đẽ bằng chính cách sống của mình, hơn cả là cách sống khác biệt, khẳng định cái tôi sắc nét. Anh sống để sự khác biệt đó in đậm dấu ấn đẹp đẽ của chính mình, anh sống để sự khác biệt đó làm đẹp cuộc đời anh và cuộc đời chung. Và anh sống để làm đẹp cho khát khao muốn cống hiến của bản thân.
Và có lẽ, nếu có một ngày các bạn nhỏ Sao Mai không được sinh hoạt cùng anh Hiếu, hẳn sẽ rất buồn, vì vốn dĩ không chỉ có tôi, mà tất cả các bậc phụ huynh, các em đều vô cùng quý mến anh. Trong tim tôi, Anh Nguyễn Trung Hiếu đã luôn và vẫn mãi là một phần của Sao Mai. Dù cho sau này xảy ra bất cứ điều gì, dù cho có thể sẽ không được làm việc chung cùng anh thường xuyên như vậy nữa, thì với tôi và các bạn, anh Hiếu sẽ luôn nằm trong phần ký ức đáng nhớ trong tim. Tôi mong rằng trong khoảng thời gian tới, chúng tôi sẽ tiếp tục đồng hành cùng nhau, tiếp tục học tập và rèn luyện để xứng với tên gọi “Nhà giáo dục viên cộng đồng”.