CON ĐƯỜNG THEO ĐUỔI ĐAM MÊ – Nguyễn Văn Tây

TỔNG ĐOÀN SAO BẮC ĐẨU
TP. HỒ CHÍ MINH

HÀNH TRÌNH 15 NĂM MỘT
MÁI NHÀ CHUNG

………………………………..

BÀI CẢM NHẬN HƯỚNG
DƯƠNG 3

CON ĐƯỜNG THEO ĐUỔI
ĐAM MÊ

Nguyễn Văn Tây – Ban
Chủ Nhiệm – SBĐ Đông Tao Đàn

“Tuổi trẻ ta hết mình với những điều được gọi là đam mê”. Mỗi
người ai cũng có một tuổi trẻ và chắc hẳn trong mỗi chúng ta việc bước ra đời để
tìm hiểu cuộc sống là một điều tất yếu.

Mỗi cá nhân đều có một hướng đi riêng cho bản thân của mình.
Họ có ước mơ, khát khao và hoài bão để xây dựng nên một hành trình mang thương
hiệu của chính bản thân. Và tôi cũng thế, tôi có một chút hoài bão cùng với sự
tìm tòi trong chính mình. Tôi đã tìm được một gia đình tại vùng đất nhộn nhịp lớn
nhất cả nước. Nơi ấy tôi có thể phát triển bản thân, vui chơi, học hỏi, và
trách nhiệm. Đó là Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu.

​Đối với người khác, Sao Bắc Đẩu có thể là một câu lạc bộ
sinh hoạt bình thường như bao câu lạc bộ khác nhưng đối với riêng tôi, nơi đây
không chỉ là một nơi để tôi có thể học hỏi, thoải mái vui chơi sau những ngày
làm việc mệt mỏi mà nó còn là gia đình, là mái ấm mà tôi đã gắn bó suốt hơn 5
năm qua. Đối với một đứa con trai như tôi nói đi sinh hoạt đã khó, lại còn sinh
hoạt với các em nhỏ nữa thì còn khó hơn rất nhiều, nhưng nhờ nơi đây mà tôi cảm
thấy mình trưởng thành hơn, cởi mở hơn, dần dần hoàn thiện con người mình.

Hành trình 5 năm qua của tôi có thể không đủ dài như những
anh chị đi trước nhưng đối với tôi đó là những bài học, những kinh nghiệm, những
điều mà chắc chắn rằng sẽ không có bất kì trường lớp nào có thể dạy được tất cả
những điều đó. Từ một cậu thanh niên chập chững bước vào Sài Gòn với những ước
mơ còn đang dang dở và con đường tương lai phía trước, vào một sáng chủ nhật với
sự mời gọi của cô bạn gần nhà tôi đã đến sân Tao Đàn và đăng ký trở thành một
thành viên của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu.

Với tôi mỗi sáng chủ nhật đi sinh hoạt không còn là nhiệm vụ
của một thủ lĩnh nữa mà nó trở thành một thói quen. Dù đường từ nhà ra đến công
viên Tao Đàn không gần nhưng tôi vẫn cố gắng đi sinh hoạt đầy đủ vì tôi biết được
nơi đây là nơi tôi thuộc về, được sống và được cống hiến hết mình với tuổi trẻ.
Sáng chủ nhật không thể thiếu đi hình ảnh của các bạn đi sớm chuyển đồ từ kho với
lưng áo ướt đẫm mồ hôi, các em nhỏ phụ dựng lều với anh chị, các bạn tụm năm tụm
ba dựng cột cờ,.. Những công việc tưởng chừng như vô bổ, chẳng có gì thú vị.
Tuy nhiên với tôi và với những con người nơi đây, họ hạnh phúc và tự hào với những
điều đó.

Mỗi tuần đều gắn với những chủ đề sinh hoạt khác nhau, gắn với
mốc sự kiện nổi bật, để có thể tác động đến các thành viên hiểu được ý nghĩa và
vai trò của những sự kiện ấy. Những người thủ lĩnh như tôi không chỉ giúp các bạn
nhỏ có thêm kiến thức thông qua các sự kiện mà còn là một “ chiếc cầu nối gắn kết
yêu thương” giữa các thành viên, giúp cho các bạn tự tin, năng động và hoạt bát
hơn.

​Mỗi tuần là một bài học, mỗi tuần một người bạn mới, rồi dần
dần tôi cảm thấy quen thuộc với nơi đây. Khi còn là một cậu thành viên chòm
Thiên Long rồi phấn đấu thành một anh thủ lĩnh mang trên bộ quai hàm hướng
dương, mang theo một trách nhiệm mới. Bản thân khi được đeo bộ quai hàm trên
vai, đối với tôi nó rất nặng về nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Nghĩa đen là nặng nhọc,
mệt mỏi, vướng víu. Khi chúng tôi vui chơi, nhảy múa thì rất khó khăn, vì nó cứ
tưng lên tưng xuống, có khi nó lại bay vào mặt chúng tôi. Nghĩa bóng là chúng
tôi đang có một trách nhiệm, vai trò khác trên chính đôi vai của mình. Trách
nhiệm và vai trò ấy rất nặng, khuyên nhủ chúng tôi phải cố gắng rất nhiều, nỗ lực
và học tập nhiều hơn nữa.

Là một người thủ lĩnh, tôi lo cho bản thân mình ít hơn, cứ
nghĩ đến các em thành viên của mình. Nghĩ đến chủ đề tuần này làm gì? Mình nên
chuẩn bị gì để các em vui hơn và thích thú hơn, làm sao để cho các em cảm thấy như
việc đi sinh hoạt hàng tuần là một niềm vui chứ không phải là sự ép buộc từ cha
mẹ ? Rồi liệu trò chơi này các em có thích chơi và hào hứng không, có phù hợp với
các em không, có quá khó hay không thu hút được các em không? Các câu hỏi cứ
liên tục hiện ra trong đầu tôi trong suốt một tuần. Lúc đó, tôi phải nghiên cứu
rất nhiều trên mạng, tìm kiếm trò chơi, dụng cụ, cách truyền đạt sao cho các em
hiểu và cùng vui chơi với mình. Đến tại nơi đây, tôi được tương tác với nhiều
người. Từ người khó tính đến người dễ tính. Tuy nhiên, tôi lấy đó làm động lực
để tôi có thể học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm của một người trưởng thành

​Với cương vị của một thủ lĩnh, điều quan trọng nhất là sự
sáng tạo. Nếu chúng ta gắn bó lâu với SBĐ thì đồng nghĩa khả năng sáng tạo của
chúng ta sẽ tăng theo. Chiếc bánh kem sinh nhật SBĐ của từng năm lại không giống
nhau, mâm ngũ quả trái cây ngày Tết cũng vậy, mỗi năm đều phải thay đổi. Nếu một
thủ lĩnh thay đổi liên tục như vậy thì có nghĩa là người đó đã trưởng thành rất
nhiều. Chẳng hạn như chính bản thân tôi, mỗi năm tôi đều viết bài cảm nhận sinh
nhật cho SBĐ, mỗi năm cảm xúc sẽ khác, câu văn của tôi cũng sẽ khác, khi đọc lại
bài cũ tôi thấy nó thật ngây ngô, vui vui, rồi tự mỉm cười vì cũng đã lúc mình
như vậy. Nhìn lại để thấy bây giờ mình thay đổi như thế nào? Đã trưởng thành
hơn chưa hay giống hôm qua, hôm kia. SBĐ là nơi để tôi nhận ra điều đó, là cơ hội
để tôi thử thách bản thân mình, đặt mục tiêu cao hơn phấn đấu trong cuộc sống.
Đặc biệt là nơi để tôi cháy và “quậy” hết mình với tuổi trẻ – là tuổi đẹp nhất
của đời người.

​ Hiện tại tôi đã mang theo trên mình một trách nhiệm mới,
thành viên Ban Chủ Nhiệm Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn đòi hỏi tôi phải luôn trau dồi
thêm nhiều kiến thức, kỹ năng xử lý tình huống và khéo léo trong từng cử chỉ, tập
nhìn các em để xem xét lại hành vi, thái độ và phong thái của mình. Bắt đầu
quen dần với những cái khó trong những buổi sinh hoạt hàng tuần, đòi hỏi tôi phải
có những phương pháp sư phạm, kĩ năng giáo dục cộng đồng, hay kỹ năng thực tiễn
hơn, tôi tương tác được với nhiều phụ huynh hơn. Từ phụ huynh khó tính đến phụ
huynh dễ tính. “Khi bạn càng giỏi, cuộc chơi càng khó hơn” thời đại công nghệ
4.0 càng phát triển thì chúng ta càng phải cố gắng để bắt kịp trước sự thay đổi
của nó qua đó đòi hỏi tôi phải học tập, học tập và học tập hơn nữa.

​Với tôi Sao Bắc Đẩu là một đại gia đình, mỗi thành viên là
những người anh, người chị và những người em nhỏ quý mến cùng nhau gắn kết
trong hơn 3 năm sinh hoạt tại mái nhà chung này, tôi mới hiểu được từng trái
tim, từng tấm lòng của những người anh, người chị trong đại gia đình Sao Bắc Đẩu.
Tấm chân tình đó không một nét bút nào có thể tả hết, không một lời nào để diễn
đạt trọn thành ý. Đặc biệt là đối với người thầy, người anh cả của gia đình Sao
Bắc Đẩu Thầy Toàn. Sao Bắc Đẩu là cả tâm huyết và niềm hạnh phúc của Thầy.Thầy
nhưng luôn dành thời gian cho Sao Bắc Đẩu. Có những lúc Thầy la, lớn tiếng, vì
Thầy muốn thủ lĩnh trưởng thành hơn, muốn Sao Bắc Đẩu vững mạnh hơn, muốn có sự
thiện cảm từ người khác về Sao Bắc Đẩu. Nhưng mấy ai hiểu và thông cảm cho Thầy.
Không những thế, Thầy còn lo lắng, quan tâm đến đời sống của các thủ lĩnh, kêu
gọi mọi người ủng hộ những anh chị có hoàn cảnh khó khăn trong Tổng đoàn với
châm ngôn “Lá lành đùm lá rách”. Thầy là người truyền lửa cho tôi, dạy tôi những
bài học bổ ích trong cuộc sống: cách giao tiếp, phương pháp làm việc khoa học,
cách làm người. Và tôi biết tôi phải nổ lực hơn rất nhiều và phấn đấu hơn rất
nhiều để không phụ lòng của Thầy, tiếp tục học hỏi và nâng cao kĩ năng: làm việc
nhóm, chuẩn bị nội dung sinh hoạt, luôn sáng tạo,…

Thầy Huỳnh Toàn – Tổng trưởng Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu có nói:
“ mỗi thành viên nơi đây, dù lớn hay nhỏ đều là những bông hoa rất đẹp của đời…Một
ngày là Sao Bắc Đẩu, mãi mãi là Sao Bắc Đẩu”. Tôi xin gửi lời chúc sức khỏe đến
Thầy Toàn – người Thầy mà tôi luôn quý trọng, chúc Thầy có nhiều sức khỏe để gắn
bó với Sao Bắc Đẩu, đưa Sao Bắc Đẩu bay cao và xa hơn. Tôi cảm ơn bản thân tôi
đã có đủ tự tin để bước chân vào ngôi nhà này, cảm ơn tôi đã luôn cố gắng để
không ngừng học hỏi , và cảm ơn tất cả thành viên trong gia đình ấy đã dạy cho
tôi sống một cuộc sống luôn có nghĩa. Cảm ơn vì đại gia đình Sao Bắc Đẩu đã đến
trong cuộc đời của tôi!

​Một mùa sinh nhật nữa sắp đến rồi, sinh nhật Sao Bắc Đẩu
tròn 15 tuổi “15 năm- một chặng đường”. Chúc Thầy Toàn luôn có nhiều sức khoẻ để
chèo lái con thuyền Sao Bắc Đẩu ngày càng vươn xa. Chúc cho các anh chị Thành
viên danh dự, Ban Chủ nhiệm, Ban Huấn Luyện luôn luôn giữ được ngọn lửa nhiệt
huyết, ngọn lửa đam mê của bản thân mình để có thể truyền đạt những kiến thức,
những bài học đến với các em.

​​​Một ngày là anh em thì mãi mãi là anh em

​​Một ngày là Sao Bắc Đẩu thì mãi mãi là Sao Bắc Đẩu”

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng