NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG |
Anh: Tô Điền Phương
CẢM ƠN ANH
Tác giả: Đoàn Thị Thu Chung
“Chúng ta đi xa bao nhiêu trong đời ít quan trọng bằng những người chúng ta gặp dọc đường.” – Khuyết danh
Trong cuộc sống của tôi, tôi may mắn được gặp gỡ và tiếp xúc với rất nhiều người, nhiều cá thể khác nhau với các tính cách và cá tính khác nhau. Cũng chính từ đó hình thành những mối quan hệ gắn kết, từ những người xa lạ, vì cùng chung một lí tưởng mà trở thành những người thân thương. Những người anh, người chị với nhiều kinh nghiệm sống, nhiều bài học mà những người trẻ chúng tôi chưa từng trải qua giúp chúng tôi nhìn nhận và đi đúng đường hơn, đó là điều may mắn mà không phải ai cũng có được trên bước đường đời.
Và ngày hôm nay, tôi muốn kể cho các bạn nghe về một người anh với tính cách vui vẻ, hoà đồng, nước da ngâm đen rắn rỏi, anh đã đồng hành cùng chúng tôi trong một khoảng thời gian rất dài, cùng chúng tôi trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc, người mà chúng tôi hay gọi vui là “Hội trưởng Hội bàn trà” – Anh Tô Điền Phương. Tôi thân thiết với chị hơn, thường xuyên trao đổi nhờ chị giúp đỡ các công tác cho nhóm sao phụ trách, chính vì thế, ít gặp và ít tiếp xúc với anh. Do vậy, ấn tượng ban đầu khi gặp anh đối với tôi khá đặc biệt, bởi ban đầu anh ít nói, cộng thêm phong cách khá phong trần, bụi bặm. Nhưng đâu biết rằng, đằng sau vẻ ngoài đó là một người anh ấm áp, luôn nghĩ đến từng đứa em như chúng tôi.
Ít ai biết rằng, người anh mỗi sáng chủ nhật ngồi tại khu vực bàn trà, với vai trò là nhịp cầu nối để phụ huynh có thể hiểu hơn về Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu ban đầu cũng chỉ là một phụ huynh đưa con đến tham gia sinh hoạt, dần dà gắn bó và trở thành một mảnh ghép của Đại gia đình này, bởi anh hiểu được những gì mà chúng tôi mong muốn mang đến cho các bạn nhỏ. Giờ đây, anh muốn cùng chúng tôi tiếp tục lan toả những giá trị sống tích cực đến nhiều người hơn, bằng chính việc làm nhỏ nhưng mang ý nghĩa lớn của chính mình.
Hình ảnh mà có lẽ không bao giờ tôi quên được là cảnh anh hì hục cùng các anh em dựng dù cho những ngày lễ lớn, hình ảnh anh ngồi cặm cụi gia cố từng cây chổi chà cho bộ phận kho bảo quản phục vụ việc vệ sinh kho và khu vực sinh hoạt, hình ảnh anh cùng các bạn thủ lĩnh nam bỏ buổi nghỉ trưa ra bãi biển, dưới ánh nắng oi ả của mùa hè, mặc cái nóng rát da chuẩn bị tất cả các công đoạn cho đêm lửa trại ấn tượng của chúng tôi… Không những vậy, anh còn đưa tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, anh cực kỳ khéo tay khi lên ý tượng làm mâm quả rồng phụng cho ngày hội xuân thường niên của Sao Bắc Đẩu, anh tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ và thành quả đem lại đó là một mâm quả đẹp tuyệt vời.
Có thể nói, anh là một người anh lớn, là một tấm gương cho lớp trẻ chúng tôi, bởi anh ít khi nào nói, chỉ có làm, anh làm cùng chúng tôi mọi việc, chẳng nề hà và đôi khi còn hướng dẫn, chỉ dạy cặn kẽ khi chúng tôi làm chưa đúng. Anh là người anh luôn đứng đằng sau, hỗ trợ các công tác hậu cần, an ninh trong các dịp hoạt động lớn. Có anh chúng tôi cảm giác yên tâm hơn hẳn.
Xin dành tặng anh một đoạn trong bài thơ “Một lời cảm ơn” – Sưu tầm
“Là con người cần có một tấm lòng
Để trải rộng trao cuộc đời trước mặt
Để ý chí luôn lớn hơn vật chất
Để chúng ta sống chân thật bên nhau”
Cảm ơn anh đã đến và đồng hành cùng chúng tôi trong hành trình đặc biệt này, vì những dấu ấn sâu sắc mà anh đã để lại thật đặc biệt trong mỗi thành viên Đại gia đình Sao Bắc Đẩu, cảm ơn anh về những bài học cuộc sống tuy đơn giản nhưng rất hữu ích. Mong rằng chúng ta sẽ đồng hành cùng nhau thật lâu nữa anh nhé. Chúc anh và gia đình thật nhiều sức khoẻ, niềm vui và hạnh phúc.