NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG – Chị Hà Kim Phụng

NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG
Chị: Hà Kim Phụng
– – – – – – – – – –
MỘT NHÂN TỐ MỚI CỦA ĐẠI GIA ĐÌNH SAO BẮC ĐẨU
Tác giả: Trần Ngọc Nhã Chi
Những tháng cuối năm 2022, Sao Cá Heo đón chào một thành viên mới. Bạn có gương mặt sáng, tính cách nhanh nhẹn, lém lỉnh và hoà đồng. Trong các hoạt động trên sân chính và ở nhóm, bạn tỏ ra là một người luôn tự tin đứng đầu, xung phong làm trưởng nhóm và hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao. Mẹ của bạn thì luôn ở gần nhóm để quan sát, sẵn sàng chạy trạm trên sân, tham gia các trò chơi nhóm cùng con, và cũng sẵn sàng chỉnh đốn khi cậu nhóc vì cao hứng mà lỡ thốt ra những câu từ không chuẩn mực. Cách chị thể hiện sự vui vẻ và nghiêm nghị đúng lúc chính là điều làm tôi chú ý và cảm thấy rất ấn tượng với chị.
Vài tuần sau đó, trong một buổi họp của thủ lĩnh, thầy Huỳnh Toàn bất ngờ giới thiệu chị chính thức trở thành một mảnh ghép của gia đình Sao Bắc Đẩu, là một thành viên danh dự và bắt đầu đi sâu hơn vào các hoạt động của Tổng đoàn. Lúc đó tôi rất vui và tự hào giới thiệu với mọi người rằng: “Chị này là mẹ của thành viên nhóm em đó!” Không ai khác, người mà tôi đang nói đến chính là chị Hà Kim Phụng – thành viên danh dự, thành viên Ban Chủ nhiệm Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn.
Kể từ lúc có ấn tượng với chị Phụng, tôi đã nghĩ mình sẽ tìm cách bắt chuyện với chị, một phần vì thích cái tính cách “linh hoạt” đó, một phần hy vọng với vai trò là một “phụ huynh thân hữu”, chị sẽ hỗ trợ tích cực cho nhóm trong thời gian tới. Nay tôi và chị lại còn khoác chung màu áo, chắc chắn sẽ còn nhiều dịp để gặp gỡ và trò chuyện nhiều hơn. Nói vậy thôi chứ ở trên sân mấy chị em cũng chỉ lướt qua nhau được vài lần trong ngày rồi ai cũng lo làm việc của người đó, chỉ gặp nhau thoáng chốc vào cuối giờ.
Chỉ cho đến ngày các thủ lĩnh họp mặt đầu năm Quý Mão tại Văn phòng 2, chúng tôi mới có cơ hội ngồi chung bàn ăn và cũng từ đó mới biết chị Phụng khác với suy nghĩ của tôi như thế nào: không chỉ năng nổ trên sân mà còn nhiệt tình trên bàn tiệc! Có lẽ vì ý thức được rằng mình là người lớn nhất trong bàn giữa một dàn thủ lĩnh toàn tuổi teen nên chị rất tích cực “chăm sóc” cho các em, gắp đồ ăn cho từng đứa, và chủ động kêu gọi cụng nước ngọt giữa lúc đứa nào đứa nấy miệng nhai nhồm nhoàm. Cả bàn vừa ăn vừa cười nói rôm rả, chị Phụng cũng bắt kịp các câu chuyện của mấy đứa nhỏ.
Chính nhờ bữa tiệc họp mặt đó mà tôi thấy chị Phụng dễ gần hơn, từ đó không ngại bắt chuyện với chị trên sân. Dần dà thì cũng phát hiện được tuy đã là bà mẹ hai con nhưng chị rất ghiền trà sữa và chịu khó bắt trend; chị cũng thích nghe và thuộc những bài hát từ xưa xửa xừa xưa như tôi – trời ơi, phải nói là hợp rơ! Thế là sau giờ sinh hoạt mấy chị em hay rủ nhau đặt nước chung, họp xong thì thỉnh thoảng đi ăn trưa cùng nhau. Tôi đã từng nghĩ nói chuyện với một người cách mình nhiều tuổi sẽ rất khó, nhưng với tính cách xì tin của chị, những câu chuyện như diễn ra giữa những người bạn, rất gần gũi và thoải mái. Trên sân Tao Đàn, chúng tôi thường tỉ tê với nhau về kinh nghiệm khi làm hoạt động: em đi sinh hoạt lâu hơn, em chia sẻ những điều em biết cho chị; chị có con trong nhóm em phụ trách, chị gợi ý những nội dung phù hợp lứa tuổi cho em. Nhờ chị và hai bạn nhỏ đi sinh hoạt về hay kể chuyện mà gia đình của chị cũng biết đến và quý mến chúng tôi. Từ đó, chúng tôi như có thêm những người thương mới.
“Thành công trong cuộc sống không tự nhiên mà đến. Bạn cần phải có thái độ sống, khát vọng và cả sự chấp nhận.” – Jennifer Leigh Youngs. Câu nói này rất đúng đối với chị. Từ khi khoác trên mình bộ đồng phục Sao Bắc Đẩu, chị mạnh dạn xin về hỗ trợ tại nhóm Tiểu sao. Bằng phong cách trẻ trung, năng động, kinh nghiệm của một người phụ nữ có hai đứa con nhỏ và tinh thần ham học hỏi, chị đã có rất nhiều đề tài hay và phù hợp cho nhóm. Những buổi sinh hoạt mang lại đầy ắp tiếng cười cho các bạn nhỏ ngây ngô và đáng yêu. Chính vì vậy mà các bạn nhỏ nhóm Tiểu sao dành một tình cảm rất đặc biệt cho chị, một thứ tình cảm trong sáng và thuần khiết vô cùng. Đó chính là những giá trị và niềm hạnh phúc không chỉ đối với riêng chị mà còn là động lực đối với những nhà giáo dục viên cộng đồng như chúng tôi.
Ai mà chẳng có những nỗi sợ trong đời. Với chị Phụng, lần đầu làm Tiểu trại phó cho kỳ trại hè 2023, chị cũng gặp những lúng túng khi không biết bắt đầu từ đâu và cần chuẩn bị những gì. Trước ngày diễn ra trại, chị cũng nhiều lần tâm sự rằng chị bị stress và loay hoay tìm cách để kết nối với mọi người. Anh Trung đã gửi gắm cho tôi “nhiệm vụ” hỗ trợ chị, và cùng với sự giúp đỡ, truyền đạt kinh nghiệm từ các anh chị lớn, mùa hè năm nay chắc cũng tạm gọi là “mùa hè tuyệt vời” của chị rồi. Trong suốt kỳ trại, tôi đã thấy được tình cảm giữa chị và các bạn thủ lĩnh trẻ khi họ cùng giỡn rất nhiệt trên xe, sẵn sàng trêu chọc nhau và với ai thì chị cũng đã dễ dàng nói chuyện hơn. Thật sự thì đây là một điều tôi khá ngưỡng mộ vì tôi không phải người hoạt ngôn và cũng không có quá nhiều năng lượng để lúc nào cũng vui vẻ và sẵn sàng “quẩy” cùng các bạn. Trong một kỳ trại, tôi không chắc là mình có thể quen được nhiều bạn mới như chị. Tôi nghĩ đây là điều tôi nên học hỏi từ chị để có thể tạo kết nối tốt hơn với các trại sinh trong những kỳ trại tiếp theo.
Như một hội bạn thân lâu năm, chúng tôi lập ra những dự định như cùng nhau “khởi nghiệp” từ những chiếc bánh Trung thu, bánh quy và bánh Tết, rồi cùng nhau đi du lịch khi đã kiếm được kha khá… Chưa biết cái ngày được kha khá đó là khi nào, nhưng nó cũng là một động lực để cố gắng từng chút mỗi ngày. Mặc dù chúng tôi chưa có quá nhiều kỷ niệm với nhau, nhưng vừa được lắng nghe và thấu hiểu như một người bạn đồng trang lứa, vừa được nạp thêm những góc nhìn từ một người trưởng thành đã đi làm, còn gì hời hơn nữa ^^
Gửi chị… Những lời em viết không hoa mỹ những tính từ, vì nó là những điều chân thật. Em mong rằng mình sẽ luôn được chị lắng nghe, an ủi, động viên và vỗ về như chị vẫn đang làm; mong đến độ tuổi của chị bây giờ, em sẽ có những đứa con dễ thương, thông minh như Hoàng Anh, Hoàng Quân; và đến lúc đó em mong mình vẫn còn sự say mê với hoạt động cộng đồng để có thể đồng hành cùng con trong chặng đường khôn lớn. Chúc chị và gia đình thật nhiều sức khoẻ, chúng ta hãy tiếp tục là những nhà giáo dục viên cộng đồng, là những thành viên của đại gia đình Sao Bắc Đẩu thân thương thêm thật nhiều lần 10 năm nữa, chị nhé! Thương thương 💕
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng