NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG – Chị Nguyễn Phương Uyên

NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG
Chị: Nguyễn Phương Uyên
– – – – – – – – – –
NGƯỜI CHỊ ÂN CẦN CỦA TIỂU SAO
Tác giả: Phạm Hoàng Phương Anh
Có một người chị mà các bạn Tiểu Sao rất yêu quý, yêu bởi những điều nho nhỏ chị đã làm, bởi sự quan tâm chị dành cho từng bạn. Người mà tôi sẽ nhắc đến trong bài viết ngày hôm nay chính là chị Nguyễn Phương Uyên – thành viên thủ lĩnh của nhóm Tiểu Sao 6. Để tôi miêu tả ngoại hình của chị cho các bạn cùng biết nha: chị là người có dáng vẻ vừa vặn người, mái tóc đen bồng bềnh hay được cột kiểu đuôi gà, chị thường trầm tính, ít nói, chắc do khi gặp người chưa quen biết lâu và chắc có lẽ chưa dò “đúng” tần số của chị. Nói vậy thôi chứ chị rất vui vẻ, hoà đồng.
Chị có một tiệm giặt nho nhỏ tại nhà, mỗi ngày Chủ nhật, có lẽ tiệm giặt của chị sẽ đông khách hơn mọi thường. So với tôi thì nhà chị cách công viên Tao Đàn cũng khá xa. Vậy mà chị vẫn thu xếp việc của mình, luôn tới sớm để làm các công tác chuẩn bị cho buổi sinh hoạt của các bạn: dựng lều, tập thể dục, hay đi dạo quanh công viên cùng các bạn. Chị còn hỏi thăm, trò chuyện với các bạn sau một tuần đi học ở trường thế nào. Người ta thường nói, không ai là hoàn hảo, là giỏi toàn diện. Tuy chị Uyên không thể nhảy đẹp trước đám đông, nhưng bù lại chị rất khéo tay trong việc làm sản phẩm thủ công và đồ handmade và có rất nhiều mẹo vặt hay ho. Công nhận, những thứ chị làm đẹp hơn là tôi, do tôi đôi lúc còn vụng về trong một số công đoạn, khi đó, tôi liền quay qua “cầu cứu” để chị hướng dẫn lại cho. Ôi, những ngày này chị “tay xách nách mang”, hết bịch này, túi kia phụ tôi đem và chuẩn bị đồ lên cho các bạn thấy thương dữ lắm.
Chúng tôi thường hay trao đổi nội dung nhóm vào những ngày gần cuối tuần. Đa số chị luôn ủng hộ theo ý kiến của tôi. Lâu lâu tôi bị bí hay ý tưởng chưa hay, chị luôn là người nhận xét, đưa ra ý tưởng khác để nội dung luôn sinh động, hấp dẫn. Trong nhóm tôi, thường sẽ có ba người tính luôn cả tôi. Tuy chị Uyên không phải là thủ lĩnh chính nhưng mà chị rất là nhiệt tình. Chị còn hay đem bánh, kẹo để thưởng khi các bạn tham gia trò chơi hay trả lời những câu hỏi trong buổi sinh hoạt. Vì vậy, bạn nào cũng thích chị hết, không phải vì được cho quà mà các bạn cảm nhận được sự hiền lành, tình thương yêu của chị dành cho các bạn. Bên cạnh tiệm giặt ủi, ít ai biết rằng, chị Uyên cũng biết làm bánh nữa đó nha. Từ các loại bánh kem, bánh Âu, bánh Pháp… dù là bánh gì thì chị cũng “cân” được hết.
Ở chị Uyên toát lên vẻ đẹp của một người giáo dục viên cộng đồng, đó chính là “làm gì đó có ích cho đời” như Thầy tôi vẫn luôn thường nói. Chúng tôi chung một chí hướng, một suy nghĩ, một sự nhiệt huyết của tuổi trẻ để nhận lại điều hạnh phúc nhất thông qua nụ cười, sự yêu mến của các em cho dù là ngày thời tiết nắng gắt, hay thậm chí những cơn mưa rào ghé ngang. 5 năm… Khoảng thời gian không ngắn, cũng không dài, đó là cột mốc mà chúng tôi đã tham gia sinh hoạt và làm việc cùng nhau. Chúng tôi có lẽ cũng biết tính tình, biết rõ ý như thế nào nên khi phối hợp làm việc rất ăn ý với nhau. Cả tôi và chị đều có tên lót là chữ “Phương” nên đôi lúc có nhiều phụ huynh hay hỏi tôi rằng “Hai bạn là hai chị em hả?”, các bạn nhỏ cũng hay thắc mắc vậy. Chắc vì lẽ thân thiết, thân tình đó mà trông chúng tôi cứ như chị em trong nhà. Mỗi khi rảnh, chúng tôi cũng hay hỏi thăm lẫn nhau về sức khỏe, chuyện đi học, đi làm, hay thậm chí những chuyện đời thường trong cuộc sống hằng ngày. Nghe, để thấu hiểu, để học hỏi thêm lẫn nhau những điều mình còn thiếu, còn chưa biết trong đời sống ngoài kia.
“Thôi hãy sống chân thành đừng ảo vọng
Lòng bao dung mở rộng đón tương lai
Hãy vững tin theo ngày tháng năm dài
Yêu hiện tại những gì mình đang có”
Tôi muốn tặng chị những dòng thơ ngắn mà tôi thấy rất phù hợp với chị, bởi tôi thấy ở chị những đức tính tốt đẹp của con người, bởi chị luôn dung dị, chân thành và mộc mạc.
Cũng nhân dịp này, tôi có đôi lời gửi gắm đến chị. Đầu tiên, tôi cám ơn chị trong suốt thời gian vừa qua luôn đồng hành cùng tôi trên mọi chặng đường, cùng tôi làm những điều cho các bạn nhỏ, những điều “bình thường” ở ngoài xã hội kia. Tôi xin chúc chị luôn vui vẻ, hạnh phúc trong cuộc sống, và sự nghiệp luôn thành công như chị mong muốn. Điều quan trọng nhất, là sức khoẻ, tôi chúc chị luôn mạnh khoẻ, để tiếp tục trên con đường là một nhà giáo dục viên cộng đồng cho các thế hệ hôm nay và mai sau.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng