Trần Hoàng Bách
Trại sinh Tiểu trại Nắng Hồng
TRẠI HÈ SAO BẮC ĐẨU: MỘT HÀNH TRÌNH, MỘT KỶ NIỆM ĐẸP TRONG TÔI
Mỗi chuyến đi là một hành trình. Quả thật đối với tôi đây là một hành trình, một kỷ niệm, một giấc mơ đẹp đáng trân trọng, một hành trình khiến tôi thực sự trưởng thành hơn. Khi được các anh chị thủ lĩnh thông báo cho công tác trại hè này, tôi thực sự rất vui bèn xin ba đăng ký liền tay. Tuy các bạn trong câu lạc bộ đi số lượng có hạn nhưng không như thế lại làm giảm bớt niềm vui trong tôi. Với tổng cộng bốn tiểu trại gần 200 thành viên, chúng tôi đã rất vui vẻ và phấn khích khi đến với đất trại tại Resort Vĩnh Hy – Ninh Thuận.
“Đi trại nha, trại hè thật vui quá – Hê!
Một, hai, ba, bốn – tiểu trại – tiểu trại – tiểu trại – Hê!
Có Mây Trắng đây rồi – Hê!
Xa xa kia Biển Xanh – Hê!
Ngay bên đây Cát Vàng – Hê!
Nắng Hồng đây nha – Hê!”
Câu băng reo cứ vang vang bên tai tôi như chúng tôi vẫn đang hiện hữu trong kỳ trại. Khi ngồi đây viết lại những dòng này, lòng tôi chợt vui khi nhớ lại từng thành viên một trong nhóm tiểu trại Nắng Hồng.
Nhớ lắm ngày đầu còn bỡ ngỡ vì có thêm nhiều gương mặt mới. Nhớ lắm những buổi sáng tập thể dục cùng nhau. Vì phải dậy sớm nên rất nhiều gương mặt còn ngái ngủ, nhưng khi nhạc trỗi lên thì các gương mặt bừng tỉnh, tươi vui như những bông hoa nở buổi sớm. Ai cũng hăng say tập thể dục để sạc đầy năng lượng cho một ngày mới.
Nhớ lắm đêm lửa trại thật ý nghĩa, thật vui, quẩy hết mình. Tiếng reo hò xen lẫn tiếng vỗ tay, tiếng nhạc rộn ràng cả một vùng bờ biển. Đến sóng biển cũng như hòa vào không khí ấy nên mặt sóng cứ nhấp nhô từng đợt.
Nhớ lắm đêm biểu diễn văn nghệ. Sau mỗi tiết mục biểu diễn là tiếng vỗ tay tán thưởng, động viên. Chưa biết kết quả thắng thua thế nào nhưng sao thấy tự hào quá vậy, các bạn thật giỏi, trên cả những gì tôi tưởng tượng. Tôi sẽ không bao giờ quên được cảm giác sung sướng của chúng ta lúc đó, niềm vui của sự đoàn kết và cố gắng hết mình.
Nhớ lắm khi tham gia các trò chơi lớn. Cả đoàn rồng rắn kéo nhau đi hết các góc công viên để làm nhiệm vụ. Khi thì hối hả, lúc lại rộn rã tiếng cười.
Nhớ lắm không khí trang nghiêm mà ấm áp của Lễ Đăng Quang. Tôi rất sung sướng khi được vinh danh và nhận đẳng cấp Hướng Dương. Dây đeo Hoa Hướng Dương thể hiện sự đoàn kết hội tụ anh em từ bốn phương trời gặp nhau và cùng chung nắm tay “Đoàn kết xây dựng và cùng phát triển”. Thật tự hào và ý nghĩa biết bao!
Nhớ lắm hương vị của những bữa ăn ngon. Cả Tổng đoàn quây quần bên mâm cơm như những thành viên của một gia đình. Ai cũng trân trọng và luôn muốn giữ mãi những giây phút ấy.
Không biết các bạn như thế nào nhưng đối với tôi, đây là kỳ trại hè thật thú vị và thật nhiều niềm vui. Con cảm ơn ba vì đã đóng tiền đi trại cho con, con cảm ơn mẹ vì đã đi theo và giúp đỡ con rất nhiều, em cảm ơn các anh chị thủ lĩnh và Ban quản trại vì đã giúp chuẩn bị trại hè với chủ đề thật ý nghĩa “GIA ĐÌNH TỔNG ĐOÀN SAO BẮC ĐẨU – ANH EM SUM HỌP MỘT NHÀ”. Giờ đây nhớ lại những giây phút ấy, lòng tôi thấy ấm áp hơn, vui tươi hơn, cởi mở hơn, và luôn sẵn sàng kết nối yêu thương với tất cả mọi người.