TRẠI HÈ SAO BẮC ĐẨU – NƠI CHO TÔI TRƯỞNG THÀNH

TRẠI HÈ SAO BẮC
ĐẨU – NƠI CHO TÔI TRƯỞNG THÀNH

 Họ và Tên: Lê
Phương Minh Ngọc

Tiểu trại 4:
Linh Lan

 

Nói về
các địa danh tôi đã đi qua trên cả nước thì Đà Lạt là một nơi đã để lại trong
tôi nhiều ấn tượng nhất. Từ con người cho đến khung cảnh và đặc biệt nhất vẫn
là khí hậu nơi đây. Đà Lạt chào đón chúng tôi bằng những cơn mưa phùn se lạnh.
Nhưng thật ấm áp khi được vui chơi, học hỏi cùng các bạn và các anh chị thủ
lĩnh. Và những câu băng reo thật thân thiện :

Vượt khó khăn gian nan – Có tiểu trại em

Cùng quyết tâm đồng lòng – Chính tiểu trại em

Tôi cảm
thấy yêu những cơn mưa đó vì nó không quá nặng hạt nhưng cũng không tạo cho tôi
cảm giác oi bức như những cơn mưa bóng mây ở Sài Gòn. Không đâu như ở Đà lạt,
thiên nhiên đã ưu đãi quá nhiều kể cả khí hậu lẫn cảnh quan. Những ai đã từng đến
nơi đây một lần sẽ cảm nhận được không khí mát lành như thế nào, sáng sớm thức
dậy bước ra ngoài bạn có cảm tưởng như mình vừa rời khỏi chăn êm nệm ấm thì ai
đó đã quăng mình rơi vào trong một chiếc tủ lạnh khổng lồ, cái tủ lạnh đó không
tối tăm như những điều bình thuờng mà nó mang một cảm giác vừa lạ vừa sảng
khoái. Hít một bầu không khí no căng lồng ngực bạn sẽ thấy ngày hôm nay sao đẹp
một cách lạ lùng. Cái hơi lạnh buổi sáng mang đến cho bạn một sự tinh khiết,
tinh khiết đến thanh cao và bình dị. Nhưng bên cạnh những người bạn, những người
đồng đội tiểu trại 4 Linh Lan của tôi thì dường như hơi lạnh đó biến mất, thay
bằng những cái ôm thật chặt thật ấm áp, những câu hỏi thăm sức khỏe thật vui –
đâu chính là nơi ấm áp nhất ở Đà Lạt mà tôi cảm thấy được

Những
ngày trại tôi được đi khắp nơi ở Đà Lạt cùng những người bạn của tôi, cùng tham
gia những trò chơi vận động, trò chơi lớn, nơi làm chúng tôi gắng kết tình cảm
hơn, gần nhau hơn. Có lẽ niềm vui nhất chính là tôi được đeo trên mình đẳng cấp
hướng dương 2, một đẳng cấp mà tui mong ước bấy lâu nay. Tôi cũng xin cám ơn
các anh chị thủ lĩnh đã giúp đỡ tôi, luôn chăm sóc động viên tôi khi tôi cần. Đặc
biệt hơn đó chính là tiểu trại 3 Linh Lan của tôi đã đạt được giải nhất toàn trại
– giải thưởng mà không chỉ riêng tôi mà cả tập thể Linh Lan đều phấn đấu cố gắng
đoàn kết hết sức mình

Và bốn
ngày đã trôi qua tôi ước được ở trong gia đình thứ hai – gia đình Sao Bắc Đẩu
này mãi mãi. Nhưng cuộc vui nào cũng phải đến lúc kết thúc. Kỳ trại có vui, có
buồn. Thế là một kỳ trại nữa đã kết thúc. Nhưng kết thúc đây không có nghĩa là
mãi mãi. Dù chỉ có bốn ngày ở bên cạnh nhau nhưng trong chúng ta ai cũng có một
niềm vui và nỗi buồn. Vui khi được cùng nhau cống hiến và trưởng thành, và sau
những niềm vui đó ta tìm thấy nỗi buồn trong giờ phút chia tay

Sau mỗi kì trại của tổng
đoàn Sao Bắc Đẩu tôi cảm thấy mình trưởng thành hơn và biết thêm nhiều điều thú
vị mà chắc có lẽ nếu không đi tôi sẽ không thể biết được. Tôi cảm thấy những kỳ
trại của Sao Bắc Đẩu rất vui và bổ ích. Tôi mong rằng Sao Bắc Đẩu sẽ tổ chức
thêm nhiều những kì trại như thế. Và tôi luôn nhớ rằng: “Một ngày là Sao Bắc Đẩu – Mãi mãi là Sao Bắc Đẩu”.

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng