XUÂN TRONG LÒNG NGƯỜI THỦ LĨNH TRẺ
Nguyễn Văn Tây – Thành viên Ban Chủ nhiệm Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn
Sớm nay mở bung ô cửa đón ánh sáng chan hòa của ngày mới, chạm khẽ vào không gian, hít hà hương thơm của gió xuân đổ vào bậu cửa bằng những lời ca ríu rít. Tết đang gần kề, ai ai cũng mang một tâm trạng náo nức, cũng sẽ đón mùa xuân bằng muôn hoa đua sắc. Trên những nhành lộc non vừa chớm nở, ánh nắng của mùa xuân kết thành tia sáng lung linh tỏa vào vạn vật rồi sà xuống vườn trên thềm xuân xanh biếc. Đất trời hòa trong khúc ca đón một mùa xuân mới về cùng ngày Tết đoàn viên.
Sao Bắc Đẩu trong mắt người ngoài có thể là một câu lạc bộ sinh hoạt bình thường như bao câu lạc bộ khác. Nhưng đối với tôi, nơi đây không chỉ là một nơi để tôi có thể học hỏi, gặp gỡ Thầy và các anh chị sau một tuần làm việc, mà nó còn là Gia Đình, là ngôi nhà mà tôi đã gắn bó suốt hơn 6 năm qua. Hành trình 6 năm qua của tôi có thể không đủ dài cũng không phải ngắn như những anh chị đi trước nhưng đối với tôi đó là những bài học, những kinh nghiệm, những điều mà chắc chắn rằng sẽ không có bất kỳ trường lớp nào có thể dạy được tất cả những điều đó. Mỗi tuần là một bài học, mỗi tuần một người bạn mới, rồi dần dần tôi cảm thấy mỗi tuần đó là điều tất yếu trong cuộc sống của chính bản thân mà không thể nào thay thế được. Khi còn là anh thủ lĩnh mang bộ quai hàm, Hướng dương rồi phấn đấu để trở thành thành viên Ban Chủ nhiệm Sao Bắc Đẩu – Đông Tao Đàn, mang theo một trách nhiệm mới, một vị trí mới để được thử sức chính mình trong vai trò Tiểu trại trưởng tiểu trại 2… Bản thân khi được Thầy và các anh chị tín nhiệm để đảm nhận vị trí mới là niềm hạnh phúc và có phần lo lắng vì lần đầu làm tiểu trại trưởng sẽ hiểu rõ hơn công tác chuẩn bị, vận động phụ huynh và các bạn thành viên để cùng nhau hoàn thành những công việc được giao tốt nhất.
“Xuân đã về tươi thắm những màu hoa
Nghe vấn vương bồi hồi xao xuyến lạ
Rắc bên đời hương xuân dào dạt quá
Thật diệu kỳ cảm xúc cũng thăng hoa”
Xuân đã về, Tết đã tới thật gần, người người đều cố gắng hoàn thành nốt những công việc còn dang dở ở phía trước trong những ngày cuối cùng của năm. Nhà nhà chuẩn bị trang hoàng bằng màu sắc mới cho bốn mùa hiện hữu để đón chào một năm mới tràn đầy tình thâm, như tấm lòng của người con phương xa khi trở về sum họp.
Những ngày giáp Tết đem đến cho con người ta nhiều cảm giác xáo trộn: một chút mong ngóng, một chút rộn rã, một chút náo nức xen lẫn là cả chút lo lắng. Lo lắng cho người mẹ lại thêm tóc bạc, liệu mẹ có còn một mùa xuân trọn vẹn. Lo lắng cho người cha mệt nhoài cố gắng oằn vai để gánh những lo toan cuộc đời. Lo lắng của những người cô đơn lại chạnh lòng khi xuân về. Lo lắng của những người con xa quê không biết có kịp về thăm quê nhà khi đất trời đã hòa vào xuân niềm hạnh phúc của ngày Tết đoàn viên.
Dù cuộc sống thực tại có cách xa, có khó khăn, có mệt nhoài thì ai cũng hướng về cội nguồn. Tết về chính là mong cho sự đoàn viên sum vầy, để không khí của mùa xuân còn mãi. Thế nên mỗi người sẽ cố gắng hoàn tất những dự định còn dang dở để khép lại một năm đi qua và đón chào năm mới bằng bầu không khí của tình thân gia đình.
Tết đã về gần, ai cũng nhớ tới ngôi nhà thân thương mà quen thuộc. Vẫn là không gian ấy nhưng ai cũng sẽ dùng cả tấm lòng để thêm màu sắc của hoa cỏ, màu sắc của những cành mai cành đào được kết vào cành từ phụ huynh và các bạn thành viên, từng giọt mồ hôi của anh, chị và các bạn cùng góp vào một sắc xuân đoàn viên.
Quan trọng hơn cả là chuẩn bị một mâm ngũ quả đầy sắc vị, sẽ có màu xanh của mộc, màu đỏ của hỏa, màu vàng của thổ, màu xanh dương của thủy và màu trắng của kim theo thế ngũ hành. Và không thể thiếu bánh chưng xanh, câu đối đỏ, với câu chuyện rôm rả của tháng ngày đã qua như một niềm hạnh phúc, cảm giác đón chờ ngày Tết đến càng thêm náo nức. Tất cả như là một nét truyền thống của văn hóa lâu đời hòa trong cả ẩm thực của hương vị tạo nên một không khí Tết đủ đầy.
Ngày Tết sẽ luôn là một không gian thật ấm cúng. Những người con khi đi xa nhà sẽ luôn khắc sâu những hương vị ấy. Chỉ riêng khi Tết đến xuân về, người ta mới được tận hưởng ở vạn vật, ở lòng người tình thâm ấm nồng, sự yêu thương từ hộp xôi của ngoại, từng loại trái cây của nội, gánh đậu hũ nóng của chị Năm, quầy đá bào si rô của chị Trang và một góc nhỏ của ông đồ cho chữ cùng tạo nên một phiên chợ quê đầy màu sắc và nghĩa tình. Và đó là sự đoàn viên mà ai cũng hướng về.
Hiện tại tôi đã mang theo trên mình một trách nhiệm mới, vai trò thành viên Ban Chủ nhiệm Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn đòi hỏi tôi phải luôn trau dồi thêm nhiều kiến thức, kỹ năng xử lý tình huống và khéo léo trong từng cử chỉ, tập nhìn các em để xem xét lại hành vi, thái độ và phong thái của mình. Bắt đầu quen dần với những cái khó trong những buổi sinh hoạt hàng tuần, đòi hỏi tôi phải có những phương pháp sư phạm, kỹ năng giáo dục cộng đồng, hay kỹ năng thực tiễn hơn, tôi tương tác được với nhiều phụ huynh hơn, từ phụ huynh khó tính đến phụ huynh dễ tính. “Khi bạn càng giỏi, cuộc chơi càng khó hơn”, thời đại công nghệ 4.0 càng phát triển thì chúng ta càng phải cố gắng để bắt kịp trước sự thay đổi của nó, qua đó đòi hỏi tôi phải học tập, học tập và học tập hơn nữa.